Đường Húc Nghiêu nhíu mày một cái, có chút lúng túng: ”Khụ khụ…những người phụ nữ kia đều là chuyện đã qua…..”
Những người kia?
Hai mắt Hạ Hải Dụ trong nháy mắt trợn tròn, trời ạ, không phải là cái đó, mấy người… kia, là những ai?
Anh thật là loạn, thật là loạn!
Cắn cắn môi, thở phì phò đứng lên, đem tất cả những món ăn ngon mình làm bưng đi.
Đường Húc Nhiêu nhíu mày, “A, anh còn chưa ăn xong mà”.
Hạ Hải Dụ hừ lạnh một tiếng, cũng không quay đầu lại nói:”Anh đi tìm “những người phụ nữ” kia làm cho anh ăn đi. Bổn cô nương không hầu hạ”.
Nói xong, tăng nhanh cước bộ, cứ thế mà đi vào phòng bếp, trong lòng mang anh ta ra chửi rủa cả trăm lần.
Đồ lưu manh, ghê tởm, ghê tởm, ghê tởm.
Đường Húc Nghiêu mắt phượng nheo lại, quan sát sự giận dữ của cô, không kìm nén được kêu lên,”Hạ Hải Dụ tiểu thư, có phải em đang ghen hay không?”
Nghe vậy, Hạ Hải Dụ chợt dừng lại, ghen sao, cắt, khôi hài,cô còn lâu mới ghen! Chẳng qua là….chẳng qua là…Aaaaaaaaa đáng chết, đúng, cô chính là đang ghen.
Nghiêng đầu, cô cắn răng nghiến lợi hét lên, “Đúng, tôi đang ghen! Như thế nào? Tôi đang ăn rất nhiều dấm chua! Ăn cũng ăn không xong”
Rầm!
Cánh cửa đóng sập lại.
Đường Húc Nghiêu ngơ ngác nhìn cánh cửa, khóe miệng cong lên, đáng chết, mặc dù cô ghen khiến cho anh rất thích nhưng là dấm chua mạnh mẽ như vậy, anh hoàn toàn không cao hứng nổi.
Reng reng reng… điện thoại bàn vang lên
“Tổng giám đốc, phòng họp thứ nhất đã chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-toi-sai-roi/887720/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.