"Hắt xì!" Hạ Hải Dụ chợt hắt xì, đem một dòng mập mờ trong nháy mắt hút ra.
Đường Húc Nghiêu nhíu mày, cũng không rõ cô rốt cuộc là cố ý hay vô ý.
Đi tới phía sau cô, đưa hai tay nắm chặt bả vai của cô, đem cả người cô kéo về phía mình, "Đi, vào nhà anh đi."
"Mới không cần!" Hạ Hải Dụ xấu hổ, chóp mũi thật giống như vẫn có chút không thoải mái, ê ẩm, ngay cả mắt cũng thế.
Xong rồi, cô hiện tại giống như trở nên rất yếu ớt, hôm nay đã rơi rất nhiều nước mắt, cũng đều bị anh nhìn rồi, thật mất thể diện!
Hạ Hải Dụ, mi làm sao lại biến thành như vậy?!
Đường Húc Nghiêu thừa dịp cô còn đang sững sờ hôn trộm lên trán một cái, "Đến nhà anh tắm nước nóng, nhanh giải trừ khí lạnh, nếu không muốn bị cảm."
Hạ Hải Dụ bĩu môi, "Sao phải đến nhà anh tắm, nhà tôi không là không có nước nóng, chưa nói nhà anh còn không có quần áo để thay!"
"Mặc của anh là được!" Anh cười đến có chút tà ác.
Mặt Hạ Hải Dụ đỏ bừng lên, cái đồ lưu manh này trong đầy đều là những ý nghĩ xấu xa!
Trợn mắt một cái, không nói gì nữa, cầm chìa khóa mở cửa phòng, "Không ở đây nói linh tinh với anh nữa, tôi vào đây, tạm biệt!"
"Đợi đã...!" Anh gọi cô, "Đồ của em không cần nữa?!"
"Cái gì?!" Hạ Hải Dụ khẽ kinh ngạc, "Đồ của tôi?!"
Đường Húc Nghiêu cố làm ra vẻ thần bí, "Chìa tay ra!"
Hạ Hải Dụ khỏ hiểu nhíu mày, nhưng vẫn là xòe bàn tay ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-toi-sai-roi/887713/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.