Xe buýt lảo đảo lắc lư đi về phía trước, bên trong buồng xe rất nhiều người, Hạ Hải Dụ vốn là có một chỗ ngồi, nhưng bên cạnh có một bà cụ, cô liền đem chỗ ngồi nhường cho bà cụ, cái đầu nhỏ bé của mình thì chôn vùi ở trong đám đông chật chội.
Khóe miệng Đường Húc Nghiêu co giật, có vẻ bất mãn, mấy người đàn ông cao lớn bên cạnh thì không nhường cho bà cụ ngồi, cô sao lại thiện lương như vậy?!
Ánh mắt lạnh lùng bắn về phía mấy người đàn ông đó!
Hạ Hải Dụ hung hăng trợn mắt nhìn Đường Húc Nghiêu một cái, lấy ánh mắt cảnh báo anh —— đừng gây chuyện!
Đường Húc Nghiêu mấp máy môi, không thể làm gì khác ngoài nhẫn nhịn chịu đựng, đáy lòng chợt cảm thấy một tia cao hứng, quả nhiên, phụ nữ mà Đường Húc Nghiêu anh coi trọng thường không giống người thường!
Khóe môi mỏng lại khẽ dương lên, hai mắt nhìn chằm chằm cô đầy thâm thúy.
Hạ Hải Dụ nuốt nước miếng, có lầm hay không, dáng vẻ của anh hướng về phía cô giống như chảy nước miếng, làm cho người ta rất không tự nhiên!
Lén lút, hướng sang bên cạnh dịch một bước nhỏ, tuy chỉ có chừng mười centi mét, nhưng là không muốn cùng anh ta ở gần như vậy, rất có cảm giác bị áp bức!
Ừ?!
Muốn tránh anh?!
Đường Húc Nghiêu nhạy bén phát hiện động tác nhỏ của cô, trong nháy mắt nheo lại con mắt, cô đến giờ này vẫn không có tự giác, còn muốn lẩn trốn anh?!
Quá ngây thơ rồi!
Cánh tay dài duỗi một cái, liền muốn lôi cô trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-toi-sai-roi/887709/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.