Hạ Hải Dụ xách túi hàng lớn đi tới dưới lầu, thở phào nhẹ nhõm, "Ôi...... Cuối cùng đã tới...... Mệt quá đi......"
Ngửa đầu nhìn tòa nhà 5 tầng, có chút chần chờ, cánh tay của cô càng ngày càng đau, không biết còn có thể xách đồ lên không. Nhưng không xách lên thì phải làm gì đây? Vì tiết kiệm năng lượng bảo vệ môi trường, nhà dưới 7 tầng thì không được lắp thang máy.
Khẽ cắn răng, bước nối bước khó khăn đi về phía trước.
"A......" Không được, cánh tay đau đến mức như muốn đứt, túi hàng chợt rơi xuống đất, mấy quả táo mới mua lần lượt lăn ra ngoài.
Ngồi xuống nhặt, lại đau như muốn rút gân.
Trời ạ, cô sao lại xui xẻo như vậy?!
Đang ảo não, bỗng chốc bóng dáng của Đường Húc Nghiêu xuất hiện ở trước mặt cô.
Hả?!
Cô còn tưởng là ảo giác, nhưng nhìn kỹ một chút thì lại không phải.
Ngửa đầu nhìn anh, bởi vì tư thế có vấn đề, bóng dáng thon dài của anh trong mắt cô càng thêm cao lớn, mà dưới ánh mặt trời khuôn mặt của anh như nổi lên một phần tuyệt đẹp, Hạ Hải Dụ giật mình tại chỗ, trong khoảnh khắc cảm thấy không khí xung quanh như dừng lại.
Tim đập rộn lên, hơi thở rối loạn......
Cô không nghĩ đến, vào giờ khắc này anh lại xuất hiện trước mặt mình.
Làm thế nào, làm thế nào, cô phải nói cái gì, cô có thể nói cái gì?!
Trong đầu hỗn loạn, cuối cùng cái gì cô cũng không nói ra.
Ngược lại, Đường Húc Nghiêu lại mở miệng trước, "Cần giúp một tay không?!"
Ngoài miệng mặc dù là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-toi-sai-roi/887697/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.