Cộc… cộc… cộc...
Hạ Hải Dụ đi giày cao gót thẳng tắp hướng về phía phòng học.
Mỗi một bước đi, cũng rất cẩn thận, bởi vì tâm tình thật sự quá khẩn trương, hơn nữa gót giày cũng quá cao!
Không có biện pháp, để tạo nên hình tượng giáo viên chuyên nghiệp, cô chỉ có thể sử dụng đôi giày cao gót 15 cm này để đền bù chiều cao 1m60 thôi, người ngoại quốc vốn cao lớn, thân là giáo viên cô không thể quá nhỏ bé được!
Đi một đoạn đường ngắn, Hạ Hải Dụ liền có chút lực bất tòng tâm, trợn mắt cúi đầu nhìn trừng trừng giầy dưới chân, vẻ mặt dữ tợn.
Đúng rồi, đôi giày này chính là Đường Húc Nghiêu tặng cho cô!
Mặc dù cô rất không muốn đi nó, nhưng đây là đôi giày bản lĩnh nhất trong số giày của cô, vô luận mặt ngoài hay bên trong, chất lượng đều là số một, cô không còn lựa chọn nào tốt hơn.
Vừa nhìn thấy đôi giày này, lại không thể tránh khỏi nghĩ đến Đường Húc Nghiêu.
Ôi, thật phiền não, đáng nhẽ hai người bọn họ cả đời sẽ không qua lại với nhau, nhưng bây giờ cô lại biết anh cũng ở San Francisco, không biết thế nào, tâm không khỏi khẩn trương.
Muốn chết, nơi nào cũng đều có anh!
Hạ Hải Dụ, bình tĩnh, bình tĩnh, không nên suy nghĩ lung tung, phải lên lớp!
Hít một hơi thật sâu, Hạ Hải Dụ tiếp tục đi về phía trước, ưỡn ngực ngẩng đầu đi vào phòng học.
Mới vừa vào cửa, một mùi hoa liền phả vào mặt.
Cô hơi kinh ngạc, mùi thơm quá a, đúng như một luông gió đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-toi-sai-roi/887673/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.