“Hải Dụ... đã lâu không gặp.”Thần Dật yếu ớt mở miệng, giọng nói không đè nén được chán nản, không khỏi nhớ tới một câu, gặp lại không bằng nhớ nhung.
“Đúng vậy, đã lâu không gặp, Thần Dật.” Hải Dụ cố gắng bảo trì nụ cười, đáy lòng không khỏi chua xót, mặc dù đã sớm hiểu được bọn họ là có duyên mà không phận, làm thế nào cũng không nghĩ ra gặp lại trong tình huống lúng túng thế này.
Đường Húc Nghiêu nắm chặt tay cô, cố tình khiêu khích nhìn về phía Thần Dật, “Em đưa cô ấy tới đây, anh không phải sẽ cảm thấy lúng túng chứ?”
Thần Dật khẽ cau mày, không lên tiếng.
Ánh mắt của những người xung quanh càng thêm hàm ý sâu xa.
Thiệu Hành vội vàng lấy cùi chỏ đụng vào Đường Húc Nghiêu, “Nghiêu, còn tiếp tục ở nơi này tán gẫu, nên đi vào gặp mặt lão gia trước!”
Hải Dụ cắn môi, cô cũng sẽ phải đi cùng sao?
Đường Húc Nghiêu nhận ra được sự do dự của cô, một cỗ lửa giận vô cớ dâng lên trong lòng, buông tay cô, sau đó ôm eo nhỏ nhắn của cô, “Chúng ta cùng đi vào, ông nội vẫn hi vọng anh có bạn gái chính thức, thấy em nhất định thật cao hứng!”
Xoay người trong chớp mắt, Đường Húc Nghiêu mang Hạ Hải Dụ xuyên qua đám đông đi vào thang máy, thời điểm cửa thang máy khép lại, anh ngước mắt liếc sâu nơi xa một cái, chỉ thấy Thần Dật đang sững sờ đúng tại chỗ, môi mỏng không nhịn được cong lên.
Xung quanh Thần Dật, một mảnh xôn xao, anh cất bước đi mau.
“Dật.” Sau lưng, giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-toi-sai-roi/887633/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.