Vũ Vi không khỏi quay đầu nhìn Hai Đậu, Hai Đậu lại hướng Vũ Vi cười, chạy thẳng đến bên cạnh Lạc Ngưng Nhi,"Mẹ, con cùng dì trở về liền tốt."
"Không được, con đối. . . ." Vũ Vi không cần suy nghĩ ngăn cản Hai Đậu, Hai Đậu đối với cuộc sống ở đó không quen thuộc,rất dễ dàng lộ ra dấu vết, vạn nhất bị Mạc Tử Hiên biết cậu không phải Đậu Nành thì làm sao bây giờ?
Đậu Đậu hướng Vũ Vi chớp chớp hai mắt, cắt lời Vũ Vi mà nói, "Yên tâm." Sau đó cậu ngẩng đầu nhìn Lạc Ngưng Nhi, "Dì ơi, chúng ta đi thôi."
Vũ Vi muốn ngăn cản, nhưng cô không muốn để cho Lạc Ngưng Nhi biết cô có hai đứa con trai, trong toilet còn có Đậu Nành, vạn nhất Đậu Nành từ trong phòng rửa tay đi ra, toàn bộ đều không giấu diếm được rồi. Rơi vào đường cùng, cô đành phải gật gật đầu, ngồi xổm người xuống, nhẹ giọng nói với Đậu Đậu, "Thật tốt chiếu cố mình, biết không?" Hai Đậu cũng là con của cô, cô không nỡ rời Hai Đậu.
Hai Đậu tiến lên một bước, bên tai Vũ Vi nhẹ giọng nói,"Mẹ, yên tâm đi."
Hai Đậu cao hứng phấn chấn cùng Lạc Ngưng Nhi rời đi, Vũ Vi lại lo lắng không thôi,cô chạy đến phía trước cửa sổ, nhìn Lạc Ngưng Nhi cùng Hai Đậu rời đi.
"Mẹ. . . . Mẹ." Đậu Nành ở phía sau Vũ Vi nhút nhát kêu.
Vũ Vi vui vẻ cười, Đậu Nành cư nhiên kêu cô là mẹ, cô đi đến trước người Đậu Nành đem Đậu Nành ôm vào trong ngực."Đậu Đậu, thích mẹ sao?"
Đậu Nành gật gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-toi-khong-ban/1241402/chuong-213.html