Chỉ là Mạc Tử Hiên không biết khi anh vừa rời khỏi bệnh viện một đứa bé khác cũng được ra đời.
Cúp điện thoại xong Vũ Vi hai tay nắm chặt điện thoại, hi vọng Mạc Tử Hiên mau chóng rời đi. Nhưng là chờ thật lâu cũng không thấy Khương Dĩ Hằng gọi lại thông báo, điều này nói rõ Mạc Tử Hiên vẫn còn ở trước phòng mổ.
Vũ Vi trong lòng sốt ruột không thôi, làm thế nào đây? Làm thế nào đây? Nếu cứ tiếp tục như vậy đứa bé sẽ gặp nguy hiểm!
Cô cắn răng hai mắt nhắm lại rồi nói với bác sĩ "Giúp tôi lấy đứa bé ra." Cho dù cô cùng đứa bé có thể vĩnh viễn sẽ không được gần nhau, nhưng cô không thể để đứa bé chết ở trong bụng mình.
Bác sĩ rất nhanh đem đứa bé trong bụng cô lấy ra.
Thời khắc đó Vũ Vi hai tay khẩn trương nắm chặt thàng nắm đấm, lòng đau như rỉ máu, đứa bé này cũng sẽ bị Mạc Tử Hiên cướp đi!
Nhưng là, tại sao cô lại không nghe được tiếng khóc của đứa bé! Tại sao vậy? Chẳng lẽ?
Vũ Vi bỗng nhiên mở hai mắt ra, mặt khẩn trương nhìn bác sĩ "Đứa bé của tôi bị sau vậy? Tại sao không khóc? Tại sao vậy?"
Bốn năm sau.
Nước Mỹ.
Ánh mặt trời ấm áp xuyên thấu qua cửa sổ lớn chậm rãi chiếu vào người Vũ Vi.
Đứa bé năm tuổi mặc áo T shirt cùng quần short jean đứng trước cửa phòng ngủ, đôi tay khoanh trước ngực bất đắc dĩ nhìn người nằm trên giường "Mẹ, nên rời giường!"
Vũ Vi nhưng không thèm để ý lật người tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-toi-khong-ban/1241394/chuong-205.html