Nghe Tề Mỹ Linh nói, làm cho ba chữ "Tin tưởng anh." của Vũ Vi chợt ngẹn ở trong cổ họng, như thế nào cũng đều không nói được, cô chậm rãi quay đầu nhìn giấy siêu âm trong tay Tề Mỹ Linh, trên danh sách mang thai kia mấy chữ thâm sâu đâm vào hai mắt của cô, để cho lòng cô càng thêm đau đớn, cho dù cô không tin Mạc Tử Hiên phản bội cô, nhưng sự thật đã đạt trước mắt làm cho cô không thể không tin!
Nhìn giấy Tề Mỹ Linh mang thai, cô nở nụ cười, vô thanh nở nụ cười, lúc cô mang thai, cũng là lúc người phụ nữ khác mang thai, mà còn là con của người đàn ông của cô.
Vũ Vi giương mắt nhìn Mạc Tử Hiên, vô thanh chất vấn, "Lần này, anh còn có cái gì nói không?"
Mạc Tử Hiên quay đầu không dám nhìn vào hai mắt Vũ Vi, hắn phản bội Vũ Vi là sự thật, chứng cớ ngay trước mắt, cho dù hắn muốn che dấu cũng không được nữa rồi.
Vẻ mặt hắn áy náy nhìn Vũ Vi, "Vũ Vi, thực xin lỗi, anh không phải cố ý phản bội em, chỉ là. . . Uống rượu say. . ."
Biết hắn phản bội cô là một chuyện, chính tai nghe được hắn nói phản bội mình là một chuyện khác, trái tim Vũ Vi rất đau, rất đau, cô không thể nào dựa vào trong ngực Mạc Tử Hiên, cô cảm thấy được Mạc Tử Hiên bẩn. Cô lạnh lùng cắt đứt lời Mạc Tử Hiên nói, "Buông."
Vũ Vi nói rõ ràng là rất nhẹ, rất ôn nhu, rất lạnh nhạt, nhưng lại thẳng tắp đánh vào trái tim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-toi-khong-ban/1241386/chuong-197.html