Vũ Vi vọt vào phòng giải phẫu, vừa lúc thấy Lạc Ngưng Nhi nằm ở trên giường bệnh, chỉ thấy hai chân Lạc Ngưng Nhi mở rộng, quần lót ở dưới làn váy kia hoàn toàn bại lộ ở đáy mắt một y tá. Hai tay của nữ y tá còn để ở giữa không trung, tư thế kia, như muốn cởi quần lót Lạc Ngưng Nhi xuống.
Lạc Ngưng Nhi nén lệ đôi mắt phun tia lửa giận nhìn nữ y tá đứng tuổi, lạnh giọng ra lệnh, "Lấy bàn tay bẩn thỉu của bà ra!"
Nữ y tá bị ánh mắt lạnh lẽo Lạc Ngưng Nhi nhìn chăm chú đến nỗi tê dại cả da đầu, đôi tay dừng ở giữa không trung, không biết nên như thế nào cho phải.
Mạnh mẽ cởi quần lót Lạc Ngưng Nhi xuống, Lạc Ngưng Nhi rất có thể sẽ hung hăng đánh bà dừng lại, không cởi quần lót Lạc Ngưng Nhi xuống, lại không cách nào kiểm tra cô có bệnh phụ khoa hay không, liền không cách nào chịu trách nhiệm với lão phu nhân.
Vì vậy hai tay của bà ta giơ cũng không phải để xuống cũng không phải, chỉ có thể dừng ở giữa không trung.
Vũ Vi lập tức chạy đến trước giường bệnh, đôi tay dùng sức đẩy nữ y tá ra, mặt tức giận nhìn chằm chằm nữ y tá, "Cút ngay, ai cho phép các người đối đãi Lạc Ngưng Nhi như vậy!" Sau đó, cô đỡ Lạc Ngưng Nhi từ trên giường bệnh lên, "Ngưng Nhi, cậu không sao chứ?"
Lạc Ngưng Nhi giơ tay lên lau hết nước mắt, dùng sức chớp chớp cặp mắt, đem nước mắt còn lại bức về hốc mắt, "Mình không sao."
Vũ Vi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-toi-khong-ban/1241381/chuong-192.html