Trên mặt Mạc Tử Hiên càng ngày càng trở nên u ám, hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm Tề Mỹ Linh, ánh mắt lạnh lung kia thật giống như lưỡi dao bén thẳng tắp bắn về phía hai mắt Tề Mỹ Linh, đâm vào hai mắt Tề Mỹ Linh làm cô có chút đau. Tề Mỹ Linh lúc trước cô vì leo lên Phú Quý một cước giẫm đạp hắn, hiện tại lại muốn trở về bên cạnh hắn sao? Đừng nói hắn hiện tại có Vũ Vi, liền tính không có hắn cũng sẽ không cùng Tề Mỹ Linh cùng một chỗ lần nữa. Mạc Tử Hiên hắn không có thói quen phạm một lỗi hai lần.
Thật lâu sau, hắn thu hồi tầm mắt lạnh lùng rơi vào trên người Tề Mỹ Linh, chậm rãi mở miệng nói, "Tề Mỹ Linh,cho tới bây giờ tôi không có giận cô. Làm sao có thể nói tha thứ?" Nói xong, hắn đi qua Tề Mỹ Linh hướng cầu thang yến hội đi đến, hắn cảm thấy người phụ nữ này có phần chướng mắt.
Không có giận, làm sao nói tha thứ?
Nói cách khác, chuyện quá khứ hắn căn bản không cần rồi hả? Thậm chí không cần cô rồi hả?
Thân hình Tề Mỹ Linh nhất thời cương tại chỗ!
Lạc Tử Ngôn cùng Lãnh Ngôn nhìn thoáng qua, sau đó hướng phương hướng Mạc Tử Hiên đi đến.
Ba người đàn ông lại nói chuyện một hồi, nhìn thấy nữ thư kí xuất hiện , mỗi người đem chính mình ‘ tâm ý ’ đưa cho các cô, sau đó rời đi quán rượu*.
*Tiệc rượu
Ban công quán rượu.
Bên trong hai tròng mắt Tề Mỹ Linh chứa nước mắt thương tâm, nhìn dưới lầu quán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-toi-khong-ban/1241370/chuong-181.html