Vũ Vi biết, Sở Xa đây là đang cố ý kích cô, chỉ cần cô làm tổn thương Sở Xa, như vậy từ hôm nay trở đi, nhà tù chính là nhà của cô!
Trong lòng cô tức giận không thôi, thật sự rất muốn giết chết Sở Xa, nhưng mà lý trí nói cho cô biết, không thể làm như vậy!
Hai tay cô gia tăng sức bóp bả vai Sở Xa, móng tay cô đâm thật sâu vào thịt Sở Xa, sau đó, trong giây lát cô buông Sở Xa ra, “Sở Xa tôi sẽ không giết chết cô! Tôi sẽ không để cho cô chết thoải mái như vậy, hơn nữa sẽ không vì giết chết cô mà ở trong tù ngây ngô cả đời! Bởi vì cô, không xứng!”
Sở Xa không nghĩ tới Đồng Vũ Vi đột nhiên buông cô ra, còn tuyên bố sẽ không giết chết cô, vẻ đắc ý trên mặt cô dần dần cứng đờ.
“Sở Xa, báo cảnh sát, trực tiếp đưa cô ta đến đồn cảnh sát không phải tốt hơn sao, chúng ta có nhiều người làm chứng, ít nhất làm cho cô ta ở trong tù mấy năm”. Một cô gái trẻ tuổi lạnh lùng liếc Vũ Vi một cái, sau đó đứng trước gương trang điểm.
“Đúng vậy” một cô gái khác nói tiếp.
Sở Xa thấy tính toán của mình cư nhiên tan vỡ, trong lòng vô cùng không có cảm giác, cô tức giận nhìn chằm chằm Vũ Vi, đối với mấy bạn mình lạnh lùng nói, “Các cậu biết cái gì, chỉ làm cho cô ta ở trong tù mấy năm căn bản khó tiêu mối hận trong lòng tớ! Các cậu đi ra ngoài trước đi, tớ có lời riêng nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-toi-khong-ban/1241296/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.