Vũ Vi không phải đưá ngốc, không nhìn ra vẻ đắc ý của Xa Lan, cô liền biết Xa Lan là cố ý đụng vào cô.
Cô ngầm cười lạnh, Xa Lan, tôi còn chưa tìm bà trả thù vậy mà bà lại dẫn đầu khiêu khích tôi? Được lắm, nếu bà đã đưa đến cửa, thì tôi sẽ thật tốt mà trả thù bà!Để cho bà biết tôi đây không phải là quả hồng mềm mà để cho bà tuỳ ý nhào nặn!
Cô liền dương tay lên hung hăng đánh trả lại, môi mỏng thoáng nhíu lại, một đôi mắt phượng dương ra từng điểm sắc bén, "Xa Lan, bà nghĩ rằng tôi sẽ như mẹ tôi mà để cho bà tuỳ ý khi dễ sao?"
Xa Lan đang đắc ý, bà vì Sở Xa mà trả thù,bà đang định lấy điện thoại ra báo cảnh sát, để cho Đồng Vũ Vi ngồi tù, hơn nữa còn đòi Đồng Vũ Vi bồi thường cho bà nhưng đâu ngờ bên má bà lại trúng một cái tát mạnh!
Một bàn tay bà bưng kín đôi má , hai mắt trừng lớn nhìn Đồng Vũ Vi, "Cô dám đánh tôi?"
Vũ Vi hừ lạnh, hay tay khoanh trước ngực, không chút sợ hãi quay lại nhìn Xa Lan , giọng điệu cực kỳ nhẹ, " Đúng, tôi dám đánh bà đó thì sao!" Muốn hãm hại tôi? Bà vẫn còn non nớt lắm!
" Tôi sẽ báo cảnh sát đến lúc đó cô sẽ ngồi tù!" Xa Lan tức giận bấm 110, bà không tin chính mình không thể trừng trị Đồng Vũ Vi!
"Được a, bà báo cảnh sát đi." Tay Vũ Vi chỉ chỉ về phía dưới bảng hiệu đá quý,hướng tới Xa Lan lộ ra một nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-toi-khong-ban/1241291/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.