Xúc động làm sống mũi cay xè, đỏ hoe hai mắt tôi nhẹ giọng:
– Anh để em bế con!
Tài không rời con bé, anh ta hơi cúi xuống, thì thầm bên tai tôi:
– Để con bé ngủ phòng tôi.
Khóe môi mỏng nhẽ nhếch, bước chân dài đi trước, tôi tròn xoe hai mắt đứng lặng nhìn theo, cơn xúc động cũng bay biến từ lúc nào. Âm mưu… đây chính xác là một âm mưu!
– Thẻ khóa phòng của chị đây!
Cô lễ tân trẻ đưa 3 thẻ khóa phòng mà tôi đã đặt. Đưa một thẻ khóa cho Hoàng, còn hai thẻ trong tay, một của Tài, một của mẹ con tôi. Giờ con nằm ở phòng Tài… còn mình tôi ở phòng bên cạnh hay sao?
Tôi bước nhanh theo Tài cùng Hoàng vào thang máy, Tuti vẫn nũng nịu dụi dụi má bánh bao vào lồng ngực vững chãi cách lớp áo sơ mi mỏng. Vẻ đắc ý hiện rõ trong đáy mắt tổng giám đốc kia. Con ơi, con đòi về với mẹ có được không?
Hoàng biến về phòng anh ta rất nhanh. Cầm thẻ mở cửa phòng 1810, tôi đẩy cửa để Tài ẵm Tuti đặt lên chiếc giường đôi trong đó. Con vừa ngả lưng, tôi cũng xoay người. Vòng tay ai kia chẳng một giây chậm trễ liền choàng lấy eo tôi, hơi thở bạc hà mơn trớn bên tai nhột nhạt:
– Con ở đây rồi, em còn định đi đâu?
– Con ở với anh thì… kệ con chứ, em về phòng em!
Tài tủm tỉm:
– Phòng có hai giường mà.
– Ai tin anh được?
– Đêm con quấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-toi-dang-tim-anh/3488947/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.