– Cô nhân viên, cô lên đây làm việc từ sáng nay nhỉ?
Vừa nghe người đàn ông trước mặt tỏ vẻ quan tâm hỏi han, tôi thoáng rùng mình, lịch sự đáp:
– Vâng… từ hôm nay tôi phụ trách tầng này.
– Hà hà… rất tốt! Thực ra hôm qua tôi đã thấy cô làm ở tầng 5, tôi rất có ấn tượng với cô đấy! Phòng 2806 của tôi hơi bừa bộn, cô sang dọn giúp tôi đi!
Ông ta cười cười, hai mắt hấp háy nhìn tôi không chớp, nửa si mê, nửa thèm thuồng. Ôi mẹ ơi… chẳng có lẽ… kẻ điều tôi lên đây chính là ông ta?
Tôi sa sầm sắc mặt liền nói:
– À vâng… chốc nữa xong việc tôi sẽ sang phòng ông dọn.
– Cô còn bận gì à?
Vương Tuấn Tài từ xa bước đến, tự nhiên tôi lại cảm thấy anh ta chính là phao cứu sinh cho tôi lúc này, liền nói to:
– Tổng giám đốc sai tôi dọn phòng anh ấy, bao giờ anh ấy cho phép tôi đi thì tôi mới sang phòng ông được!
Vương Tuấn Tài cau mày bước đến gần nơi ông ta và tôi đang đứng, lên tiếng:
– Cô còn làm gì mà lâu thế, vào phòng 2801 nhanh lên!
Thở phào nhẹ nhõm, tôi vâng dạ bước thẳng. Phía sau nghe tiếng Tài trầm giọng:
– Ông Chung, mong ông thông cảm!
– Hà hà… không sao, cô gái này nhìn đã biết nhanh nhẹn, hơn hẳn cô kia, tôi rất là ưng đấy!
Nghe câu đó của ông ta thôi mà da gà da vịt tôi lại nổi hết cả lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-toi-dang-tim-anh/3477359/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.