Edit: TiêuKhang
Anh chỉ châm điếu thuốc, ngồi nghiêng ở bên người cô. Mặc dù vẫn đang nhắmmắt, nhưng Thiên Tình cảm nhận được rất rõ tầm mắt của anh đang chiếulên người mình.
Nhịp tim đập dồn dập không kiểm soát được.
Anh đang nhìn gì?
Thiên Tình đang cảm thấy nghi hoặc, chợt cảm thấy trên mặt nóng lên. Môi anhđáp lên khóe mắt cô, thâm tình âu yếm hôn lên nốt ruồi.
Hóa ra là vậy....
Anh đang muốn thông qua nốt ruồi này để tưởng nhớ về người con gái khác....Mà người đó, cũng sắp trở về rồi.
Cơ thể Thiên Tình hơi căng lên, động cũng không dám động. Nhưng trong lòng thì lạnh đến mức không sao diễn tả được.
Không lâu nữa thôi, Bạch Thiên Thiên sẽ quay về!
Thiên Tình ngừng thở chờ đợi nụ hôn của anh kết thúc. Sau đó anh cũng không hôn tiếp nữa, chỉ lặng yên nằm xuống cạnh cô.
Cánh tay vắt qua eo ôm siết lấy cô, ghì chặt cô vào trong ngực.
"Thiên Thiên...."
Cô nghe được tiếng anh nỉ non khẽ gọi.
.... .... ....
Nằm hồi lâu mà vẫn không thể chợp mắt, mặc dù mệt mỏi kinh khủng, nhưng lại không thể nào ngủ được.
Thiên Tình chỉ cảm thấy bên tai đều là câu ‘Thiên Thiên’ mà Thi Nam Sênh gọi. Lồng ngực anh rất ấm, bao chặt lấy cô, nhưng không hiểu sao cô lại cảmthấy từ thể xác lẫn tinh thần mình đều lạnh lẽo cực độ.
Xác định anh đã ngủ say, Thiên Tình mới lặng lẽ chùi người ra khỏi vòng tay anh.
Cô nghĩ, bản thân sẽ không thể nào chịu nổi, nếu như sáng sớm ngày mai đố mặt với tình thế khó xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-tha-toi-di/106716/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.