Sáng hôm sau, cô đã thu dọn đồ đạc gọn gàng để chuyển nhà, nhìn lại căn phòng, đây là nơi đầu tiên cô ở sau khi đến đây, có lẽ cô sẽ không thể quên được nơi này.
Cô vẫy tay một chiếc xe, ngồi lên , đưa tờ địa chỉ và dùng chút tiếng Pháp ít ỏi của mình để nói với bác tài xế, bác tài sau khi nghe cô nói thì gật đầu, sau đó chạy đi.
_______________________
'' Mẹ, con không muốn đâu!''
Y Nhi ngồi trên giường, mặt nhăn nhó như sắp khóc nhìn Nhan Kỳ Dung, hai chân không ngừng đạp hết mền xuống.
'' Con không muốn cũng phải muốn, con xem đi, con phá như vậy, nếu không thuê người trông thì ngôi nhà này bị phá hư mất''
Nhan Kỳ Dung nghiêm mặt nhìn Y Nhi.
'' Ba....''
Y Nhi quay khuôn mặt đáng thương sang nhìn Diệp Thiên Hàn, nước mắt như sắp rơi xuống , nếu để mẹ thuê người thì cuộc đời con bé coi như toi.
'' Vợ à, anh thấy nó cũng không quậy lắm, em....''
Diệp Thiên Hàn xót xa nhìn con gái bé bỏng, liền quay sang vợ yêu bênh vực nó nhưng chưa nói hết câu thì đã bị Nhan Kỳ Dung gắt .:
'' Anh nữa, lúc nào cũng cưng chiều chúng, xem anh chiều hư nó rồi kìa!''
'' Anh...''
'' Không bàn cãi nữa, em đã thuê được người rồi, lát cô ấy sẽ qua đây'' - Nhan Kỳ Dung nói rồi đi ra ngoài.
Diệp Thiên Hàn nhìn bóng lưng vợ, quay sang con gái lắc đầu,con gái bé bỏng, ba xin lỗi.
Nhan Kỳ Dung vừa đi xuống lầu thì gặp cô đang được bác quản gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-tan-bao/909257/chuong-72.html