Anh ôm cô chạy ra ngoài, khi đi qua không quên dừng lại, nghiến răng nói, anh là người có thù phải trả, lấy của anh một anh sẽ trả mười:
'' Tôi cần ông ta sống sót, một cọng tóc cũng không được mất''
______________________________________
Anh bế cô lên xe, đặt cô ngồi phía sau, nói thầm vào tai cô:
'' Linh Nhi! Khi anh ở đây thì em không được phép có chuyện gì...nếu không...anh sẽ không bỏ qua cho em!''
Sau đó anh vội vàng ngồi vào ghế lái, lái xe chạy đi thật nhanh, ngay cả dây an toàn anh cũng quên thắt.
Khi chiếc xe dừng trước cổng bệnh viện gần nhất, anh đi ra bế cô lên, chạy vào trong, điên cuồng hét lên :
'' Bác sĩ...bác sĩ!''
Các bác sĩ trong bệnh viện bị anh làm cho hoảng hốt, cả người anh và cô đều được nhuộm bằng một màu đỏ, nhìn rất chói mắt , sau đó cô được đặt lên xe đẩy, nhanh chóng chuyển vào phòng cấp cứu, anh bàng hoàng ngồi xuống đất, đưa hai tay lên trước mặt mình, máu...chỉ có máu.....rốt cuộc cô đã phải chịu đau như thế nào?
Giờ anh hiểu rồi, hoàn toàn hiểu rồi, anh yêu cô....anh yêu sự dịu dàng và quan tâm của cô..tại sao ông trời lại để anh nhận ra tình cảm của mình trong hoàn cảnh éo le như vậy ?
Anh ngồi đó, thẫn thờ nhìn hai bàn tay của mình, một lúc sau có một bác sĩ cấp tốc chạy ra :
'' Không hay rồi...anh phải cho chúng tôi quyết định.''
Anh nghe vậy ngước mặt lết, nhanh chóng cầm hai vai của bác sĩ, đôi mắt hằng lên tia đỏ:
'' Ông nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-tan-bao/909245/chuong-60.html