'' Cô/anh là...''
'' Diệu Linh/ Triệu Vũ !''
Cả 2 người cùng đồng thanh, vui mừng khi gặp lại bạn cũ, vì cô đang mệt chỉ cười nhẹ, đây là nụ cười nở trên môi cô suốt một tuần qua nhưng còn Vương Triệu Vũ vì quá vui mừng nên lập tức chạy lại ôm cô, anh là người sống ở Mỹ từ nhỏ nên chuyện này đối với anh là một chuyện hết sức bình thường.
''Anh...''
Cô ngại ngùng mở to mắt ra nhìn anh.
'' Lâu rồi không gặp, tôi thường đến quán cà phê mà không gặp được cô, cô sống nơi khác rồi sao ?''
'' Tôi...tôi...vẫn sống ở chỗ đó..mà...anh''
Cô nhìn xuống vòng tay anh đang ôm hông mình, ám chỉ muốn anh bỏ ra !
'' A..tôi quên mất...xin lỗi cô''
Vương Triệu Vũ giờ mới để ý, lập tức buông hông cô ra, cười ngại ngùng gãi đầu!'
'' Không sao!''
Cô bật cười trước động tác của anh, từ khi gặp lại anh, tâm trạng cô bỗng vui hơn hẳn. À mà khoan, giờ cô mới để ý đến bộ y phục anh đang mặc trên người...anh là bác sĩ?
'' Anh là bác sĩ bệnh viện này sao?''
''Đúng vậy, bệnh viện này là do công ty nhà tôi lập nên được 3 năm rồi! Vậy còn cô? Cô là bệnh nhân sao?''
'' Đúng vậy!"'
'' Tại sao vào đây? Cô bệnh gì ? Hay biết người đẹp trai là tôi đây làm ở bệnh viện này mà cố tình vào để được gặp tôi?''
Cô nghe Vương Triệu Vũ nói vậy, trề môi, đi lại gần đưa bàn tay gầy gò lên trán anh, lập tức vỗ một cái khiến người kia la oai oái.
'' Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-tan-bao/909232/chuong-47.html