Sáng hôm sau, tất cả bốn người cô,anh, Thái Huy, Hạnh Tuyết cùng nhau lên máy bay bay về nước, Băng Nhu mặc dù rất ấm ức cùng tức giận nhưng mà cô ta không thể về, cha cô bắt cô ở lại để giải quyết một số chuyện nhàm chán, chuyện gì quan trọng hơn chuyện giành lại một rương kho báu cơ chứ ( Anh Đại Phong chính là rương kho báu của cỗ á),lời cha nói ra cô ta không thể cãi lại nên đành im lặng mà đồng ý với vẻ mặt miễn cưỡng.
Trên máy bay, đương nhiên là cô và anh ngồi gần nhau, Thái Huy và Hạnh Tuyết gần nhau, và thế là hai anh chị này vẫn như mọi khi , cứ anh một câu qua cô một câu về:
" Này, đây là điện thoại của tôi mà!"
Thái Huy mặt nhăn nhó khó chịu nói, haizzz...anh thật là khổ mà, cứ xuất ngày bị "vợ tương lai" ăn hiếp, điện thoại của anh mà cô ta dám ngang nhiên mà lấy nó dùng, thử hỏi ai mà chịu cho nổi , không những thế còn xóa hết số tình nhân của anh đi nữa, anh thật sự sắp bị cô ta chọc tức chết rồi.
" Điện thoại của anh, cũng là của tôi, hiểu chưa?"
Hạnh Tuyết hất hàm lên nói, ai biểu lúc nãy anh ta còn dám trước mặt cô mà nhắn tin với gái,hừ! Bổn cô nương đây tịch thu luôn cho chừa cái tật hám gái nhá.
"Hà cớ gì điện thoại của tôi cũng là của cô? Trên thế giới này có luật làm chồng của cô à không, làm chồng chưa cưới của cô thì cái gì của tôi cũng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-tan-bao/909215/chuong-30.html