Sáng hôm sau, trong phòng hai thân thể đang trần truồng ôm nhau, người đàn ông giống như thiên sứ nhưng sau lưng là ác quỷ bị ánh nắng mặt trời làm cho tỉnh giấc, cùng lúc đó chuông điện thoại vang lên :
''Bà!''
''Tối qua tốt chứ cháu trai , cháu dâu ta có ở đó không ?''
Giọng bà Hạnh vang lên đều đều bên kia, anh định trả lời là không vì ý thức tối qua anh vẫn còn nên anh nhớ rất rõ nhưng nếu trả lời thế thì bà sẽ trừng phạt anh nên đành nói dối :
'' Cô ấy đang ở đây!''
''Vậy chuyển máy cho ta gặp cháu dâu''
'' Không được đâu bà, cô ấy ngủ rất ngon, cháu không muốn phá giấc ngủ của cô ấy !''
Anh nhanh trí tìm lí do để bà không nghi ngờ!
''Được, ta cúp máy''
Anh thở dài bỏ máy xuống, cuộc hôn nhân này bao giờ mới kết thúc được đây, anh vẫn còn nhớ Băng Nhu ? Nói có thì không hẳn nhưng sai thì không đúng, tận trong tâm anh vẫn muốn cô về và xin lỗi anh, chỉ cần cô ấy xin lỗi thì anh sẽ nhanh chóng chấm dứt cuộc hôn nhân nhàm chán này mà đến với cô ấy, nhưng đó chỉ là tưởng tượng của anh , nở nụ cười khinh bỉ bản thân, cùng lúc đó cái người phụ nữ đang nằm trong lòng anh bỗng dưng tỉnh lại , khuôn mặt anh nhanh chóng trở về vẻ bình thường, đưa cho cô ta tờ ngân phiếu rồi xuống giường, mặt lại quần áo sau đó ra khỏi phòng và để lại một câu:
'' Cầm tờ ngân phiếu đó rồi mau chóng rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-tan-bao/909189/chuong-4.html