“Hả?” Diệp Ngạo Phong đơ người ra, ngón tay đang vuốt tóc Hàn Tuyết Lạc cũng dừng lại.
Gì cơ? Ở lại qua đêm với một người con trai? Hàn Tuyết Lạc...
Không, Hàn Tuyết Lạc...như đang cầu xin anh, tối nay ở lại với cô?
Có lẽ Hàn Tuyết Lạc không giống những cô gái khác, cố ý muốn leo lên giường với anh đâu nhỉ?
Chắc vậy...
Bàn tay của anh tiếp tục vuốt tóc Hàn Tuyết Lạc: “Được.”
Cô gái trong lòng anh như nhận được đáp án mong muốn, lặng lẽ nằm trong vòng tay anh.
Và anh cũng có thể cảm nhận được, Hàn Tuyết Lạc, cũng đã bớt sợ hơn...
“A...” Cơn sợ trong lòng Hàn Tuyết Lạc vơi đi, cô cũng bình tĩnh lại, bỗng cảm thấy mình đang ở trong lòng Diệp Ngạo Phong liền chui ra khỏi vòng tay to lớn ấy, khuôn mặt trắng nõn khẽ đỏ: “Xin lỗi...”
“Không sao.” Diệp Ngạo Phong nhìn khuôn mặt xinh đẹp có tầng mây hồng của Hàn Tuyết Lạc được ánh trăng chiếu lên, bỗng cảm thấy cô vợ sắp cưới khi ngại, nhìn rất đẹp.
Hàn Tuyết Lạc xoay mặt nhìn đồng hồ: “Cũng muộn rồi, anh về nhà đi.”
“Ừ.” Liếc mắt nhìn giờ, Diệp Ngạo Phong nói: “Tôi về đây.” Rồi xoay người bước đi.
Trước khi ra khỏi phòng, Diệp Ngạo Phong cũng nghe được câu nói của Hàn Tuyết Lạc: “Ngủ ngon.” Khóe mắt anh bỗng cong lên mà chính anh cũng không biết.
Hàn Tuyết Lạc nhìn qua cửa sổ, thấy Cadillac rời khỏi sân, chạy xuống nhà đóng cổng cửa. Lên phòng, cô liền chìm vào mộng đẹp.
[...]
“Ủa, tiểu Phong, sao con...” Diệp Vân định đi ngủ thì thấy con trai mình trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-sung-co-vo-toi-nghien/255796/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.