Dương Tuấn Vũ trước khi rời khỏi buổi tiệc thì cũng hoàn tất việc nhờ nghệ nhân của Hồng Kinh Hội phân chia ra một phần khối Huyết Mĩ Nhân để tặng cho Hạ Minh Nguyệt. Suy cho cùng, tất cả những điều ngày hôm nay hắn đạt được đều bắt nguồn từ lời mời của người phụ nữ này.
Chỉ có điều, niềm vui lớn nhất của Hạ Minh Nguyệt lại không phải được hắn tặng khối đá phỉ thúy quý hiếm này, mà lại nằm ở trên thân con gà trụi lủi kia. Tuy vậy, trớ trêu thay, con gà này sau khi được thả ra khỏi lồng thì cũng chịu cho cô vuốt ve rồi đấy, nhưng điều cả hai không ngờ chính là nó lại dính chặt lấy Dương Tuấn Vũ, mặc dù nhiều lần hắn đã phũ với nó.
Điều này cũng khiến hắn có chút đau đầu. Hắn không có sở thích nuôi gà, mà nếu nuôi thú cưng hắn cũng muốn nuôi một con vật khác hữu ích hơn, như chó chẳng hạn.
Con gà nhỏ sau khi được ăn, tinh thần rõ ràng phấn chấn hơn rất nhiều, nó kêu liên hồi, à, hót mới đúng. Chỉ là tiếng nó đúng là rất hay, vì thế mặc dù có chút nhiều lời, nhưng lại khiến người ta thấy thư thái.
Dương Tuấn Vũ khi về đến nhà thì đã khá khuya, mấy đứa bạn còn túm hắn lại hít hà mấy cái rồi kêu ầm lên hắn mất dạng cả ngày đi chơi với gái, bỏ mặc bạn bè ở nhà chán chết.
Dương Tuấn Vũ thấy nhức não, hắn đá cho mỗi thằng một cái rồi đi về phòng, hôm nay đúng là có rất nhiều chuyện hay ho nhưng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-sieu-cap/556532/chuong-577.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.