P/s: Cảm ơn bạn hieugskm đã Đề cử 1 Nguyệt Phiếu cho truyện nhé. 
.... 
- Ai trêu ác, chú rõ ràng đã nói vậy. 
Dương Tuấn Vũ thật sự sắp bị bà cô trẻ này đùa chết rồi, hai bên đã là hai lò hỏa thiêu tùy thời bùng cháy thiêu hắn ra tro, xương cốt cũng đừng mong còn một mảnh nguyên vẹn. 
- Chú nói lúc nào? Còn nhỏ đừng vu oan hãm hại người tốt. 
Cô gái chu đôi môi xinh xắn: 
- Hôm nào chú cũng nói vậy hết, còn chú là người tốt hay không cháu không dám tin tưởng lắm. 
- Này, thế tin nhắn đâu mang ra đây, hoặc đưa lịch sử cuộc gọi ra xem. 
Cô lắc đầu đầy tủi thân: 
- Cháu sợ mẹ biết còn đang đi học lại yêu đương sẽ trách phạt, chia cách hai ta nên đâu dám lưu lại chứng cớ gì. Mà tình cảm cần phải có chứng cớ sao? Chú làm cháu thật thất vọng, có cháu còn chưa đủ lại còn yêu thêm một lúc tới hai chị gái xinh đẹp khác. 
Dương Tuấn Vũ trong lòng rơi lộp bộp, hắn giơ hai tay: 
- Chú đầu hàng rồi, cháu có thể hại chết ông chú này đó biết không? 
- Hì hì. Ai bảo mỗi lần gặp chú đều bắt nạt cháu. Cháu mới bắt đầu thôi, còn chưa đưa ra giấy khám 
thai, chú lo lắng cái gì. 
Nghe vậy hắn không khỏi rất bất đắc dĩ vỗ trán: 
- Bà cô nhỏ của tôi, trốn mẹ đi chơi à, mau về nấu cơm đi. 
Lâm Nhược Khê bơ hắn, cô chạy tới tíu tít bắt tay hai chị gái xinh đẹp rồi giới thiệu: 
- Em là Lâm Nhược 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-sieu-cap/556503/chuong-546.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.