Cô gái nhỏ nhìn thấy mọi người đều căng thẳng, không khí trong phòng vốn đã lạnh nay càng băng giá hơn, Rivi lo lắng kéo áo chú hỏi:
- Chú, mọi người sao vậy, cháu làm gì sai sao?
Dương Tuấn Vũ lúc này đang rất lo lắng cho Iris, nghe Rivi nói thế thì nhớ lại Tuyết Yên nói hai đứa trẻ đã làm ra sự tình này, hắn không khỏi tức giận quay lại, nhưng cứ nhìn vào đôi mắt to tròn, trong veo đầy vô tội ấy hắn lại không nỡ trách mắng mà chỉ thở dài, sau hơi thở ấy mọi người cảm giác hắn như già đi thêm chục tuổi.
- Không có gì, hai đứa đi ra ngoài đi. Lần sau đừng vào đây nữa, chỗ này không phải chỗ có thể chơi, biết không?
Tuy không bị mắng nhưng Rivi biết rõ ràng mọi người nhìn cô và Jet đều có ánh mắt bất thiện, nhưng cô vào đây cũng không có làm gì mà, chỉ có …
- Cô ấy hình như bị bệnh nặng lắm.
Rivi chỉ tay vào cái lồng kính, nơi đó có một cô gái với tuổi xuân đã bị lão hóa, nhìn bây giờ chỉ như một bà già đẹp lão với mái tóc trắng như cước mà thôi.
Dương Tuấn Vũ gật đầu cũng không nói gì thêm, Vân Tú và Tuyết Yên bước tới định đưa hai đứa trẻ đi thì Jet bỗng nói:
- Rivi có lẽ có cách.
- Mình?
Rivi chỉ ngón tay nhỏ vào mũi mình ngạc nhiên hỏi.
Jet gật đầu:
- Dương như là thế, chẳng phải khi nãy cậu vừa tới gần đã cảm thấy cô ấy gặp nguy hiểm sao?
- Ừm, đúng là vậy nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-sieu-cap/556500/chuong-543.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.