Sau khi những người lạ mặt rời đi, đám Trần Bằng, Lê Khôi, Lâm Băng, Tùng Khôi Kỳ, cùng Vân Tú ở lại. Lê Khôi đầu đã hai thứ tóc, so với một năm trước, năm nay anh ta vẫn phong độ như xưa nhưng nét già nua cũng hiện hữu ngày một rõ ràng. Trần Bằng giờ đã là ông bố hai con, Tùng Khôi Kỳ và Lâm Băng cũng đã kết hôn, họ cũng chuẩn bị đón đứa con thứ hai của mình.
Lê Khôi vỗ vai hắn cười:
- Cuối cùng cậu cũng chịu ngồi yên một chỗ quản lý tập đoàn rồi sao? Thoáng vậy mà đã 6 năm rồi, chúng tôi đã già còn cậu mới chỉ bắt đầu ngưỡng trưởng thành thôi, tương lai còn rất nhiều đỉnh núi cao chờ cậu chinh phục đấy.
Dương Tuấn Vũ mỉm cười gật đầu:
- Tạm thời tôi sẽ trực tiếp quản lý công ty, một phần là vì muốn mọi thứ đi theo đúng quỹ đạo mà tôi đã đặt ra, mặt khác cũng là vì suốt những năm qua đã để Vân Tú thay tôi quản lý quá nhiều thứ, sức người có hạn, cô ấy cũng nên có quãng thời gian nghỉ xả hơi ổn thỏa.
Lê Khôi cười ha hả:
- Ừm, cũng nên thế. Đàn bà con gái dù giỏi tới mấy cũng nên tranh thủ thời gian tuổi xuân mà hưởng thụ cuộc sống một chút, đừng cắm đầu vào làm rồi đến lúc sau, khi mọi chuyện đã muộn rồi, lúc đó mới chợt nhận ra mình còn chưa kịp ăn chơi gì đã trở nên già nua là không tốt rồi.
Một điều nữa chính là dù Vân Tú có tỏ ra lạnh lùng thế nào đi nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-sieu-cap/556496/chuong-539.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.