Dương Tuấn Vũ hiểu được điều này, có lẽ Avia và lão tộc trưởng cũng sẽ hiểu được điều này. Dù sao, bọn họ cũng không phải ngẫu nhiên mà biết nói tiếng Anh, chắc chắn bọn họ đã tiếp xúc với người bên ngoài, cũng học được tiếng nói, đồng nghĩa với việc biết được những tiến bộ mà khoa học bên ngoài đã đạt được.
Bọn họ nói tìm ra người mạnh mẽ nhất dẫn dắt bộ lạc trở về thời hưng thịnh chỉ là bịt tai trộm chuông, nằm mơ nói mộng thôi. So với văn minh bên ngoài, bọn họ đã bị thụt lùi quá quá nhiều rồi. Đừng nói phát triển, chỉ mong giữ được một hơi tàn đã là khó có được.
Với sự tăng trưởng dân số mạnh mẽ, cùng với các đoàn thám hiểm tiếp cận, sớm muộn gì bộ lạc này cũng bị phơi bày trước hàng tỷ ánh mắt nhân loại, tới khi đó, có còn lưu giữ được chút văn hóa tổ tiên hay không thì khó mà nói trước được.
Rivi mặc dù còn nhỏ nhưng cô không bị đám người lớn làm mờ mắt, chính ước mơ tự do khiến cô suy nghĩ mọi việc thấu đáo hơn. Dám ra ngoài, dám tiếp xúc với những thứ mới mẻ là việc không phải người nào cũng dám, đặc biệt là những bộ lạc thiểu số này lại càng là bài xích, cùng tự cô lập chính mình.
Dương Tuấn Vũ tin Rivi có thể sớm thích ứng với văn hóa bên ngoài, dù sao cô cũng còn nhỏ, có thể thay đổi, uốn nắn được. Mặt khác, từ sâu trong suy nghĩ cô đã dám mở lòng để tiếp nhận những thứ mới mẻ bên ngoài, dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-sieu-cap/556481/chuong-524.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.