Dương Tuấn Vũ lẩm bẩm:
- Anh sẽ làm em tỉnh lại, đừng tự hại mình như thế.
Hắn hiểu rất rõ, Rivi còn chưa thể điều khiến sức mạnh của bản thân, thần trí cô đã bị sự tức giận, phẫn nộ bao trùm hoàn toàn, rồi để mặc cho thứ sức mạnh này giam cầm, điều khiển như một con rối vô tình. Sức mạnh có lớn tới mấy mà không kiểm soát được thì chỉ làm nô lệ cho chúng mà thôi. Khi tỉnh lại, nhất định cô sẽ bị thương không nhẹ, nếu cô sử dụng càng nhiều, mức độ tổn thương nhất định sẽ tăng lên. Cô còn chưa trưởng thành, rất khó có thể nói cô có khả năng chịu đựng được hay không.
Còn về việc tiện đường cứu đám người máu lạnh kia Dương Tuấn Vũ cũng không quá để ý, hắn hoàn toàn có thể đợi Rivi nghiền nát tất cả rồi xuất hiện, nhưng hắn biết, dù cô có hận bộ lạc mình tới mấy thì trái tim bé nhỏ này vẫn không mong muốn bọn họ chết đi.
Khi nãy, cô cầu xin, bọn họ làm ngơ, nhưng Rivi chưa chắc đã trách móc, bởi vì khái niệm tế thần, tôn trọng thần linh đã được reo rắc và tâm trí của bọn họ từ lúc sinh ra rồi, mà hôm nay cô bị đưa ra làm vật tế thì chỉ có thể tự trách cô không may mà thôi.
Nếu khi cô tỉnh lại phát hiện toàn bộ dân làng đều bị mình giết thì lúc đó mới là sự thật, nỗi đau đớn kinh hoàng nhất mà cô phải chịu, dù nó có là vô tình hay hữu ý. Việc cô tự sát chuộc tội cũng rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-sieu-cap/556478/chuong-521.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.