Dương Tuấn Vũ cũng giật mình không thôi, hắn biết dù cấp độ sức mạnh của mình dư sức làm thịt con gấu này, nhưng chỉ một chiêu duy nhất mà cú đâm lại không phải chí mạng, vậy mà con gấu đã xong đời. Điều này chắc chắn là do Độc Long Thương làm.
Hắn vừa nghĩ tới đó, lại nhìn vào lưỡi Thương đang găm trong bụng con gấu, hai hàng lông mày khẽ nhíu chặt. Hắn nhận ra, cây Thương đang cố hấp thu lấy máu huyết con của gấu, đúng vậy, là hút máu thật.
- Dừng lại.
Hắn quát một tiếng, Độc Long Thương rõ ràng không cam lòng nhưng vẫn nghe lời.
Ngay khi nó dừng lại, máu từ bụng con gấu liên tục chảy qua vết thương, chỉ thoáng chốc đã ướt sũng một mảng đất bên dưới, mùi tanh nồng bốc lên khiến Dương Tuấn Vũ càng khó coi.
Nhưng hắn không thể trách ai được, chính hắn ra lệnh khiến Độc Long dừng lại, cũng chỉ vì hắn không quen với việc để cây Thương tham lam này hút sạch khí huyết của con vật.
Biết không thể ở một nơi có mùi tinh huyết lâu, hắn dùng cây Thương nhanh chóng xẻ thịt con gấu, lấy đi những phần quan trọng nhất, cho Độc Long hút khô mùi máu tanh của những miếng thịt, dùng dây mây trong rừng buộc chặt những miếng thịt rồi nhanh chân rời đi.
Dương Tuấn Vũ coi như quyết định đúng, ngay khi hắn vừa rời đi không quá bao lâu đã có một bầy sói xuất hiện làm thịt phần còn lại của con gấu.
Luôn gặp hiểm nguy cũng không phải hoàn toàn chỉ là bất lợi, ngược lại, trong thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-sieu-cap/556471/chuong-514.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.