Vô Diện phong chủ giờ này mặt nào còn chút lãnh khốc, cả người đều run lên, đôi mắt lạnh lẽo như đều bị hòa tan, tay run run vuốt ve, miệng thổn thức nói:
- Không ngờ còn gặp lại được mày. Đại ca, đại tẩu.
Nhưng lão lập tức nhận ra, vội quay lại nói:
- Từ đâu mà con có nó.
Vô Ảnh tuy vẫn còn như trong mộng nhưng bị tiếng nói sư phụ chấn cho tỉnh lại, cô cúi xuống nhìn người trong lòng nói:
- Là từ người hắn rơi ra.
- Hắn?
Vô Diện trong đầu từng đợt oanh động, lão không kịp nói gì liền đoạt Dương Tuấn Vũ từ tay đệ tử của mình, lập tức bắt mạch, nhưng bắt mạch xong chân mày chợt nhíu chặt.
Vô Ảnh cảm thấy người này dường như có liên quan tới cha mẹ cô, như thế nào hắn lại có huy hiệu của họ? Vô vàn câu hỏi dồn dập ùa tới, đồng thời trong lòng không khỏi lo lắng, nhất là khi nhìn thấy biểu hiện của sư phụ. Cô vội hỏi:
- Tình hình hắn thế nào ạ?
- Rất tệ. Bất quá vẫn còn hy vọng.
Con lập tức ra cửa trấn giữ, bất kể một ai cũng không được phép vào, ừm, ngoại trừ Doãn phong chủ.
- Vâng.
Nói xong không đợi Vô Ảnh ra ngoài, hắn liền vội vàng vận công, chỉ tay một bên từng trận tàn ảnh điểm lên người Dương Tuấn Vũ, tay còn lại luồn qua sau lưng hắn xuất ra một trận luồng khí màu xanh kỳ dị. Không ngờ lại là Ki hệ mộc.
…
Sau suốt hơn 10 giờ liên tục chữa trị, cuối cùng Vô Ảnh ở ngoài nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-sieu-cap/556418/chuong-461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.