Ở dưới vách núi này nhìn không rõ, mà chỉ biết tít đằng xa chỉ có một màu cát vàng, muốn đi được qua đó thì họ vẫn phải vượt qua cái vực này.
Cả đoàn từ từ di chuyển liên tục trong đêm dưới ánh đèn pin mà tiến xuống phía dưới.
Cái vách núi này thật sự rất cao, cũng may trong quá trình leo không xảy ra vấn đề gì đáng kể, một
đường tuột xuống mà qua một đêm dài tới sáng ngày hôm sau họ mới chạm tới đáy vực.
Nơi này quá sâu lại bị ngọn núi che nên ánh mặt trời chỉ hiu hắt chiếu xuống được một chút.
Tất cả đều hành động cẩn thận, vì họ vẫn đang sợ lũ Moorwen kia có thể tấn công bất ngờ. Tinh thần cảnh giác dần dần thả lỏng khi mà đi suốt một ngày trởi vẫn không có thêm cái gì đặc biệt ngoài cát và cát.
Cứ như vậy, tới ngày thứ năm, khi tất cả mọi người đều đã rất chán nản, cuộc thi chỉ còn lại 1 tuần thì đột nhiên Dương Tuấn Vũ nhận được tin báo từ Triệu Cơ:
- Có dấu hiệu của đường hầm, dưới sâu 20m.
Dương Tuấn Vũ mừng rỡ, hắn vội hỏi:
- Lối vào. Em có tìm thấy không?
- Theo cấu trúc của đường hầm này thì chắc lối vào quanh đây thôi, anh cứ đi theo hướng của nó là sẽ tới.
Triệu Cơ gửi cho Dương Tuấn Vũ một hình ảnh 3D về cấu tạo đường hầm, hắn vừa đi vừa đánh giá, suy xét.
Mọi người thấy hơi bất ngờ khi đội trưởng cả ngày hôm nay đang đi thẳng bỗng nhiên lại gần như chuyển hướng vuông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-sieu-cap/556294/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.