Cuối cùng thì hắn cũng được ngủ một giấc ngon lành trong vòng tay mỹ nhân.
Tới tối tỉnh dậy, nhìn thấy Vân Tú đang ngồi bên giường vuốt ve má mình, Dương Tuấn Vũ mỉm cười, nắm lấy tay cô:
- Em thích món quà đó chứ? Tuy ngoại hình vẫn không hoàn toàn được như ý anh muốn, nhưng tác dụng của nó thì đảm bảo rất tuyệt. Khi nào anh có thời gian rảnh về thăm mọi người thì anh sẽ sửa lại giúp em.
Vân Tú lắc đầu:
- Không cần sửa lại đâu anh. Đối với ai đó ngoại hình của nó có thể không hoàn hảo, còn đối với em nó rất hoàn mỹ, chỉ cần mỗi lần nhìn thấy nó, nghĩ về quãng thời gian anh vất vả, khắc khổ làm ra nó là trong lòng em đã cảm thấy ngập tràn hạnh phúc rồi.
Dương Tuấn Vũ ngồi dậy ôm cô vào lòng, khẽ lau những giọt nước mắt đang lăn trên má cô, hắn nói:
- Được rồi, ngoan nào, đừng khóc. Thời gian một năm trôi qua nhanh lắm, có khi em chưa kịp nhận ra thì anh đã trở về rồi. Ừm, bây giờ em mặc thử những thứ này vào đi, để anh ngắm em một chút.
Vân Tú “ưm” nhẹ một tiếng, cô sụt sịt đi về phía bàn để đồ, lấy đôi bao tay, đôi giày và áo giáp mặc vào.
Nhìn thấy cô trực tiếp thay đồ trước mặt, Dương Tuấn Vũ cảm thấy lòng mình sôi sục lên không ít, hắn cố gắng kiềm chế bản thân, mặt cố gắng không dám nhìn thẳng vào làn da mịn màng, láng bóng, trắng hồng của cô.
Từ trước đây Vân Tú đã là một cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-sieu-cap/556262/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.