Một người đàn ông hơi gầy, da ngăm ngăm, hắn đi một đôi giày cao 5 phân nhưng cũng chỉ cao được 1m70, cùng với một gương mặt phổ thông ai nhìn cũng thấy quen nhưng thật ra chưa từng gặp bao giờ, hắn cho người ta cảm giác rất hiền lành, thân thuộc, gần gũi, sẵn sàng chia sẻ mọi điều.
Hắn ta khoan thai, bước từng bước rất thong thả, vừa đi vừa ngắm khung cảnh bận rộn bên đường. Thấy một ông cụ bán kẹo hồ lô, đang rao:
- Kẹo hồ lô chua ngọt đây, kẹo hồ lô gia truyền đây, 1 tệ (2500 VNĐ) 1 xâu, vừa rẻ vừa ngon đây.
Hắn bước đến lấy ra tờ 1 tệ đưa cho ông cụ nói:
- Cho tôi 2 xâu.
Ông chú bán kẹo nhìn tờ 1 tệ rồi lại nhìn người khách trước mặt, ông lắc đầu:
- 1 tệ 1 xâu đã là quá rẻ rồi, anh cũng phải cho tôi đủ tiền nguyên liệu chứ. Xin lỗi không bán giá đấy được.
Hắn nhếch mép vừa cười nói vừa quay mặt đi:
- Ồ, vậy thôi. Dù sao mặt trời vẫn mọc phía Đông.
Ông chú nheo mắt:
- Dù sao mặt trời vẫn lặn phía Đông.
Người đàn ông đen lùn gầy tự rút một xâu kẹo hồ lô cắn một viên vào miệng, ăn xong hắn gật đầu 3 cái nói:
- Vẫn như mọi khi, rất ngon.
Ông chú đẩy chiếc xe chở hàng lại gần căn nhà cũ hơi có dấu hiệu nứt như sắp đổ bên phía đối diện, ông gõ lên cửa 3 tiếng theo một nhịp điệu đặc biệt “cốc cộc cốc” rồi nói vọng vào:
- Nam.
Cánh cửa từ từ mở ra, nhưng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-sieu-cap/556223/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.