Chưa cần đợi đến buổi tối, Katherine đã đến tận phòng Dương Tuấn Vũ gõ cửa muốn gặp nói chuyện riêng. Nhưng mở cửa cho cô lại là Vân Tú đang ngáp ngáp cái miệng nhỏ rất đang yêu, má vẫn còn hồng hồng, quần áo hơi sộc sệch có vẻ vừa mặc khá vội.
Nghĩ ngay đến chuyện xấu xa hai người này vừa làm, cô gái băng sương mặt cũng đỏ lên chạy mất để lại Vân Tú ngơ ngác, câu “xin chào” còn chưa kịp nói ra.
Đến lúc này cô mới hiểu ra vấn đề, cô vội thay quần áo sau đó đuổi theo.
Gõ cửa phòng Katherine mấy tiếng thì thấy cô gái này thò đầu ra nhìn xung quanh, mặt vẫn đỏ, hơi thở còn gấp vì chạy một mạch không nghỉ lên mấy tầng cầu thang bộ. Cô hỏi:
- Sao vậy? Xin lỗi đã làm gián đoạn cuộc vui của hai người.
Vân Tú dở khóc dở cười, cô nói:
- Cuộc vui gì chứ? Phòng tôi hỏng máy sưởi nên qua phòng anh ấy cho đỡ lạnh thôi. Nhưng chẳng biết anh ấy bận việc gì đi ra ngoài mất rồi. Tôi nằm chán thì ngủ quên lúc nào không hay. Không ngờ lại làm cô hiểu lầm.
- Là như vậy?
- Đúng thế. Nếu mà có chuyện kia thật thì giờ này tôi còn không có sức mà dậy đâu… a … phi phi … tóm lại không phải chuyện cô nghĩ đâu.
Vân Tú lỡ lời, cô vội vỗ vỗ cái miệng của mình, mặt đỏ lên phủ nhận.
Katherine nghe thấy thế mới đầu chưa hiểu sau đó nhìn cái bộ dạng đáng yêu của chị gái trước mặt này thì không nhịn được mà bật cười.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-sieu-cap/556202/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.