Vân Tú nghe thấy hắn nói thế thì mặt nóng lên, cô đẩy hắn ra mắng:
- Anh nghĩ đến cái gì đó, không phải, anh … anh …
Cô vừa tức vừa buồn cười, sau đó giận quay mặt đi.
Dương Tuấn Vũ bị đẩy ra hắn lại chạy đến, ngồi bên cạnh, cầm đôi tay nhỏ thắc mắc:
- Nếu không thì là chuyện gì lại khiến cô gái xinh đẹp của anh lo lắng vậy?
- Em … (cô bóp chặt tay lại quyết tâm nói ra) là mẹ muốn em dẫn bạn trai về ra mắt.
Dương Tuấn Vũ nghe thế thì ngẩn ra, sau đó cười nói:
- Chuyện đó có gì mà em khó nói như vậy?
- Nhưng mà …
Nhìn thấy ánh mắt tội nghiệp ấy hắn tim hắn nhói đau, đôi tàn tay lớn bao trọng đôi bàn tay nhỏ bé vào trong, hắn nhìn thẳng vào mắt cô:
- Anh yêu em thật lòng mà, anh cũng tính nói chuyện muốn gặp bác gái rồi, chỉ là vẫn chưa tìm được cơ hội thôi. Giờ mẹ em lại muốn gặp anh thì sao anh lại không tới chứ?
Vân Tú nghe những lời chân thành của hắn thì trái tim cảm thấy ấm áp, cô nghiêng đầu dựa vào ngực hắn kể:
- Mỗi lần em về nhà là mẹ lại hỏi “Đã có bạn trai chưa?”, lần nào em cũng nói là “con chưa có, chuyện đấy để sau đi mẹ”. Thế là hai mẹ con lại tranh cãi nhau một hồi, rồi còn mang cả một danh sách con cháu của các nhà ở quê ra cho em chọn.
Nghe đến đấy thì Dương Tuấn Vũ phì cười, hắn xoa xoa cái eo nhỏ hỏi:
- Thế rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-sieu-cap/556196/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.