Dương Tuấn Vũ cũng tranh thủ đi tắm một chút, sau đó vừa thò đầu vào nhà bếp đã thấy có cái gì đó không ổn, hắn trùm khăn tắm đi tới ôm Vân Tú đang lúi húi.
Hắn đặt cái cằm vào vai cô, đầu lắc lư nhìn xuống cái chảo đang rán thịt rồi trợn mắt:
- Em đang rán thịt à?
- Vâng, nhưng không hiểu sao mà mãi không chín.
Dương Tuấn Vũ ngó xuống thấy lửa bếp vẫn rất lớn, hắn nhìn lên thì thấy miếng thịt bên dưới đã đen đen mà bên trên vẫn trắng phau thì vỗ trán:
- Sao em thái miếng thịt lớn vậy? Mà phải lật lên mới chín được mặt đó chứ?
Vân Tú nghe thấy thế thì vặn lửa nhỏ xuống nhỏ xíu, sau đó lật miếng thịt, nửa trên vẫn còn nước, vì thế khi tiếp xúc với chảo dầu như vậy thì bắn lên.
Dương Tuấn Vũ thấy vậy vội kéo cô lại, hắn quay lưng chắn dầu bắn.
Vân Tú nghe thấy tiếng xèo xèo rất lớn, sau đó thấy hắn đột nhiên kéo cô lại, mặt lại đang nhăn nhó thì hiểu ra chuyện gì. Cô vội kéo hắn ra, chạy ra sau lưng thì thấy những giọt dầu lớn đang bắn đầy lưng hắn rồi.
Cô cuống lên không biết làm sao thì Dương Tuấn Vũ tóm tay cô lại, hắn cười nói:
- Không sao. Chỉ là mấy vết dầu nhỏ thôi. Chỉ là anh phải đi tắm lại một chút, lát nữa chúng mình đi ăn. Em đợi anh một lát nhé.
Vân Tú mắt rưng rưng, cô cúi đầu nói nhỏ:
- Xin lỗi, có phải em rất vô dụng không? Muốn nấu cho anh một bữa cơm đơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-sieu-cap/556192/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.