Hạ Minh Nguyệt thận trọng hỏi:
- Sao cậu biết đây là lính đánh thuê hạng D? Cậu điều tra về chúng tôi à?
Dương Tuấn Vũ bĩu môi:
- Cần gì điều tra, chỉ có mấy người điều tra về tôi thôi. Sao hả, chắc biết tôi là ai rồi chứ? Được rồi, tạm thời không nói về tôi, hai người cần phải ưu tiên giải quyết việc nhà trước đúng không?
Cô nhìn hắn một cái thật sâu, người thanh niên này đúng là không đơn giản, cậu ta còn biết họ gặp nhau để bàn bạc về thân phận của hắn. Cuối cùng cô vẫn gật đầu nói:
- Ừm, cậu tiếp tục phân tích đi. Tôi muốn nghe quan điểm của cậu.
- Tôi dám chắc quan điểm vừa rồi, lính hạng D sẽ không mắc sai lầm như vậy. Vì thế chắc chắn có nội gián. Ây…
Hắn nói đến đó thì viên đạn cũng được hắn cắn răng chọc vào rồi gẩy ra từ bả vai. Hai người nhìn thấy mà rợn hết cả người, da gà da vịt nổi hết lên.
Dương Tuấn Vũ cười cười, hắn bôi thuốc và uống kháng sinh, sau đó băng lại vết thương. Hắn tiếp tục:
- Vì đã nhìn thấy tên sát thủ này nên tôi cũng không thể thấy chết không cứu, mà thời gian chạy tới bắt hắn thì có lẽ hắn đã bắn được cả chục viên đạn rồi. Trong tay tôi lại không có súng, vì thế chỉ còn cách lao lên đây cứu người.
- Sao anh không hô lên, như thế chẳng phải sẽ tốt hơn sao?
- Cậu nghĩ hô lên thì người của cậu cứu trợ nhanh hơn hay là làm loạn lên giỏi hơn. Và hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-sieu-cap/556178/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.