Thấy thuốc đã hiệu quả, Dương Tuấn Vũ sản xuất rồi lúc nào cũng đem theo, chỉ cần có kẻ địch nào có thể nô dịch là hắn sẵn sàng cho hít thuốc ngay. Đội quân cảm tử này càng nhiều càng ít.
…
Sáng sớm và bình minh mỗi ngày, Dương Tuấn Vũ đều có gắng tận dụng thời gian để đi nạp năng lượng ánh sáng. Việc này tốn khá nhiều thời gian nhưng nguồn năng lượng được tích lũy cũng không nhiều. Nhưng đến hiện tại đây là các duy nhất mà hắn có thể áp dụng. Nhớ lại lần chiến đấu với ba con cương thi, nguồn năng lượng này rất thích hợp để đối phó với lũ sinh vật hắc ám và chết chóc. Nhưng mỗi 5 phút chiến đấu đó đã tiêu tốn toàn bộ năng lượng mà hắn đã tích trữ cả tuần.
Tuy vậy dù ít nhưng thịt muỗi cũng là thịt. Cứ tích tiểu thành đại, rồi đến lúc cần còn có cái mà sử dụng.
Sau lần chiến đấu đó, Dương Tuấn Vũ đã sơ bộ nắm được khả năng kích hoạt và điều khiển nguồn năng lượng này bao quanh cơ thể hoặc bao quanh vũ khí. Dù chỉ là một lớp rất rất mỏng, nhưng nhiệt độ cũng đã khá cao rồi, hắn đã kiểm tra thử, nhiệt độ kích phát hiện tại mà hắn tạo ra được là 150℃ duy trì trong vòng 5 phút. Đây cũng chỉ là dạng năng lượng sơ khai nhất thôi, Dương Tuấn Vũ biết mình đang cầm tiền mà không biết cách tiêu.
Hôm nay, sau khi chạy bộ xong thì hắn nhận được điện thoại của Vân Tú.
- Thưa chủ tịch, chúng ta có lời mời hợp tác của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-sieu-cap/556097/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.