P/s: Hôm nay mình bận chỉ lên được 1 chương thôi. Mai mình sẽ bù đủ nhé. Anh em thông cảm.
.......
Diệp Minh Châu hôm nào cũng được Dương Tuấn Vũ mang cơm cho, cô đã nói với hắn là có thể đi ăn ngoài cũng được, không cần hắn cứ phải vất vả như vậy. Nhưng Dương Tuấn Vũ chỉ cười hì hì, sau đó hôm nào cũng mang cơm, cô nói mấy lần không được thì cũng không khuyên nữa. Tuy là nói không cần nhưng thật ra cô rất vui vẻ mỗi khi được hắn quan tâm như vậy.
Diệp Minh Châu thấy Dương Tuấn Vũ hôm nay có hơi khác, cô hỏi:
- Có phải công ty có chuyện gì không anh? Ông ta đã làm điều gì rồi ạ?
Dương Tuấn Vũ thấy cô đoán được cũng không quá ngạc nhiên, ông ta dù thế nào cũng là cha cô, cô cũng hiểu ông ta không ít. Hắn xoa xoa đầu cô, cũng không phủ nhận mà chỉ nói:
- Công ty gặp chút chuyện thôi, tớ hơi mệt một chút. Cậu đừng lo.
Diệp Minh Châu biết hắn không muốn nhắc đến chuyện này, dù sao đây cũng là cha cô, Dương Tuấn Vũ cũng không tiện nói xấu. Cô chỉ mỉm cười, sau đó ngồi bên cạnh hắn giúp hắn xoa hai thái dương.
Dương Tuấn Vũ hằng ngày đến đây, ngoài việc chăm sóc cô ra thì được gặp cô gái nhỏ này cũng là niềm an ủi và cũng là động lực để hắn cố gắng làm việc.
Dương Tuấn vũ nhìn thấy cô cười dịu dàng, như một cô vợ nhỏ ngoan ngoãn, nhìn đôi môi xinh đẹp, hắn lại nóng người lên, kéo cô lại hôn.
Diệp Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-sieu-cap/556089/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.