🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nhìn thấy các con đã trưởng thành, khôn lớn, lại hiếu thảo, ông gật gật đầu, mắt đã cay xè đi. Nghĩ về đứa con đã mất của mình, có đau xót, nhưng ông biết, những người trước mắt chính là tâm huyết cả đời của ông. Chẳng cầu vinh hoa phú quý, chỉ cầu cả nhà bình an vui vẻ.

Mẹ Lan cũng cảm nhận được điều đó từ chồng mình, bà thoáng lau nước mắt vừa tràn qua khóe mi, gật đầu đầy mãn nguyện. Một người mẹ như bà, nỗi đau mất con còn lớn hơn cả một người cha.

Diệp Minh Châu cũng rất nhạy cảm, cô cũng biết gia đình Dương Tuấn Vũ trước đây, nghe hắn tâm sự về cha mẹ nuôi, cô cũng đầy đồng cảm với họ. Thấy cô Lan khóc, Diệp Minh Châu hơi nắm chặt lại bàn tay của cô hơn.

Cảm nhận được có bàn tay hơi bối rối nắm tay mình, mẹ Lan quay sang, mỉm cười với cô, rồi xoa đầu cô, lắc đầu ý nói bà không sao.

Dương Tuấn Vũ biết mình cần phải phá vỡ sự im lặng này, hắn cũng không muốn cha mẹ phải nghĩ

nhiều về chuyện cũ, hắn nói:

- Cha xem có thích không? Con chọn rất lâu mới được đó.

- Ừm, rất đẹp. Cha rất thích. Con lớn rồi.

Giang Tấn mỉm cười hiền lành, ông gật đầu thỏa mãn.

- Mẹ cũng thử mở quà ra xem, đảm bảo mẹ sẽ rất thích.

Mai Tuyết Yên cũng không cần đợi Dương Tuấn Vũ nhắc, cô đã chạy đến giúp mẹ mở quà rồi. Khi mở ra cô vui vẻ nói:

- Oa, là váy dạ hội.

Mẹ Lan cười mắng:

- Mẹ già rồi, mặc váy

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-sieu-cap/556079/chuong-122.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tổng Giám Đốc Siêu Cấp
Chương 122: Mở quà
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.