P/s: Rất cảm ơn người anh em [email protected] đã đề cử 10 Nguyệt Phiếu cho truyện. Chúc mọi người ngày thứ 7 cuối tuần vui vẻ.
Ông chủ Lăng thấy mình đá phải thiết bản, rất ngoan ngoãn thành thật xin tha:
- Anh đừng đánh chúng tôi nữa, là chúng tôi sai, mong anh tha cho chúng tôi, đừng bắt chúng tôi giao cho cảnh sát.
- Rất đơn giản, bán lại cửa hiệu này ngay, giấy tờ sang thủ tục sang tên thực hiện ngay lập tức. Hắn kéo một cái ghế, vắt chân lên ngồi nói chuyện rất ra dáng ông chủ lớn.
- Được, tất nhiên là làm ngay rồi, nhưng anh xem có nên cởi trói cho tôi một chút.
- Cởi trói thì không cần, tôi sẽ tìm giấy tờ, ông cứ nói vị trí là được.
- Nhưng,..
Còn đang định nói gì đó thì ông chủ Lăng thấy Dương Tuấn Vũ bẻ khớp tay kêu “rắc rắc” rồi tiến lại gần. Hắn đáp rất nhanh.
- Tất cả giấy tở ở trong ngăn kéo ở quầy.
- Vậy có phải mọi người đều vui vẻ không?
Dương Tuấn Vũ vỗ vỗ vào má ông chủ Lương. Nhìn rất giống du côn.
- Tất cả giấy tờ đây đúng không?
- Đúng vậy, là tất cả.
- Tốt lắm, chị Vân Tú,... này, chị có làm sao không thế?
“Rõ là chưa ai động được tới một sợi tóc của chị mà? Sao tự nhiên đơ ra rồi?” Hắn lắc lắc hai tay trước mặt Vân Tú.
- Oa, chị không biết là em giỏi võ vậy đấy. Đẹp trai này, muốn tiền có tiền, vừa khỏe vừa rất giỏi võ... Oa.. Em có bạn gái chưa?
Vân Tú mắt tỏa sáng, quét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-sieu-cap/556014/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.