... 
Chu Văn Tuệ tức giận: 
- ** kiếp, sao lại có đứa tự nghĩ bản thân mình là nhất như thế nhỉ. Sao mày không đuổi thẳng, việc gì phải nói dài dòng thế. Nhìn hắn vào phỏng vấn mà chân gác lên, nhìn đã chẳng ra làm sao rồi. 
- Đuổi người cũng phải có nghệ thuật, hắn thì không quan trọng, không nhận là không quan hệ, nhưng mà nếu đuổi người ra như thế, sẽ làm ảnh hưởng đến tâm lý của những người phỏng vấn phía sau. 
- Sau này tao nhất định không làm cái chức giám đốc nhân sự. 
... Hỏi tới người thứ 40 rồi mà vẫn chưa có ai ưng ý. Dương Tuấn Vũ cũng hơi buồn bực. Nhân viên bây giờ sao lại cứ có cái suy nghĩ chọn đại công việc nào lương cao thì đi thử việc nhỉ? 
Không có đam mê, không có ý thức phấn đấu thì chỉ mãi làm công nhân mà thôi. Lần này hắn tuyển người đều yêu cầu khá cao, vì những thành viên này có thể là những tướng lĩnh đầu tiên đi theo hắn khai phá những mảnh đất mới. 
Hai người đang uể oải duỗi vai, vặn lưng cho đỡ mỏi thì có tiếng gõ cửa. Chỉnh lại tư thế một chút, Dương Tuấn Vũ gọi: 
- Mời vào. 
- Xin chào hai anh. 
Dương Tuấn Vũ nhìn thấy cô gái trước mắt thì hơi ngạc nhiên vì mức độ lôi thôi của cô nàng. 
Da trắng hơi nhợt, vàng mắt thâm quầng như gấu trúc, mắt kính tròn tròn, tóc không biết là rối hay là xoăn, mặc áo sơ mi hơi nhăn nhúm kết hợp quần có dây đeo vai in hình con gấu bông, đi giầy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-sieu-cap/555993/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.