Mai Tuyết Yên năm nay cũng đã trưởng thành hơn nhiều rồi, đã thành một cô gái đầy sức sống. Cô rất kiên cường đón nhận cuộc sống không công bằng này.
Nhìn thấy nụ cười xinh đẹp trên gương mặt em gái, Dương Tuấn Vũ mỉm cười đầy cưng chiều. Giờ đây hắn đã sắp có thể giúp cô có tiền phẫu thuật, có thể che chở bảo vệ cho cô.
Mai Tuyết Yên học rất tốt, cô luôn được tham gia đội tuyển học sinh giỏi của trường trung học cơ sở (cấp 2),năm nay cũng được vào đội tuyển Văn của cô Minh Ngọc. Cô đi theo ban ngành xã hội vì muốn sau này có cơ hội tham gia vào giới giải trí. Dù không thể làm diễn viên cô gái nhỏ này cũng không từ bỏ đam mê ấy, có lần em gái đã khóc và nói với hắn là nhất định cô sẽ làm một người quản lý xuất sắc để cho ba mẹ và anh trai tự hào vì mình.
Mai Tuyết Yên rất ngoan, có thể nói là đã biết suy nghĩ. Chưa bao giờ cô đòi hỏi cha mẹ mua gì cho mình, kể cả khi còn nhỏ, thấy những bạn học có búp bê, có quần áo đẹp, dù cô thích nhưng cũng chỉ để trong lòng. Mắt em chỉ thoáng ao ước một chút, sau đó lại trở về hình dáng lãnh đạm như bình thường.
Khi được điểm kém cô cũng không có khóc, thay vào đó là những chuỗi ngày tiếp theo học hành chăm chỉ, thức khuya ôn bài. Cha mẹ có nói sao cũng không cản được con bé. Chỉ biết thương con, thầm khóc trong phòng ngủ.
Mai Tuyết Yên muốn làm diễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-sieu-cap/555990/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.