“Bà không cần nói nữa, tôi sẽ không đi với bà. Bà muốn tôi dưỡng bệnh thật tốt, vậy thì mời bà bắt đầu từ giờ câm miệng của bà lại.” Ánh mắt Lạc Mật Mật hung hăng kích thích Thuộc Oái Nương, khiến bà rất là kinh ngạc nhìn đứa con gái này, sao thật xa xôi.
“Mẹ, mẹ. . . . . .” Thuộc Oái Nương nhận lấy văn kiện báo cáo, nhìn văn kiện một chữ cũng nói không ra được. Đây không phải là cảnh tượng như bà tưởng tượng, vốn cho là mình gặp lại con gái phải là một cảnh tượng vô cùng cảm động, kết quả lại thảm không thể thảm hơn.
“Thân yêu, cô xem tôi mua cho cô cái gì, có nước trái cây, lạp xưởng còn có. . . . . .” Giang Khải hấp ta hấp tấp chạy vào, vừa vào cửa liền mở túi ra khoe khoang thành quả của mình, kết quả lại thấy hai người lệ tuôn đầy mặt.
Lạc Mật Mật ngấc đầu lên, ánh mắt quật cường bắn tới Giang Khải, “Giang Tiểu Khai, tôi muốn chuyển phòng bệnh đơn!”
Giang Khải không biết xảy ra chuyện gì, không khỏi nhìn Thuộc Oái Nương bên cạnh cô. Lúc này Thuộc Oái Nương đang vội vàng bỏ văn kiện tài liệu vào trong túi xách, bất chợt giương mắt nhìn Giang Khải.
Giang Khải cũng không phải là đứa ngốc, thấy hai người này có cử chỉ khác thường, biết chắc là đã xảy ra chuyện gì. Nhưng mà, anh lại không thể không làm theo ý của Lạc Mật Mật.
|”Được rồi.” Giang Khải xoay người chuẩn bị đi làm thủ tục.
Nhưng, Thuộc Oái Nương lại lớn tiếng kêu Giang Khải lại, Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-rat-sung-cuc-cung-be-nho/539423/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.