Editor: Trà sữa trà xanh
"Nói cho tôi biết, cô đã làm gì Mật Mật?" Trong lời nói tỉnh táo chứa đầy uy hiếp, giọng nói của Lạc Thiểu Trạch rất có lực.
Bùi Nhã Phi sợ hãi, "Cái người này sao quan tâm cô ta quá vậy? Vậy trước hết anh tìm được em đi!"
Nghe được bên kia sắp cúp điện thoại, Lạc Thiểu Trạch vội vàng bổ sung một câu, "Tôi muốn tìm cô, nhưng đến tột cùng chỗ cũ cô nói là nơi nào? Ở Trung Quốc chúng ta có nơi quen thuộc sao?"
"Đúng vậy, chúng ta không có địa phương quen thuộc, nhưng có một địa phương rất quan trọng với chúng ta không phải sao?"
Điện thoại cúp, Lạc Thiểu Trạch nhìn màn ảnh điện thoại màu sắc rực rỡ, tức giận không chỗ phát tiết, hung hăng ném điện thoại vào trong buồng xe, một tiếng cạch đóng buồng sau xe lại.
Địa phương rất quan trọng. . . . . .
Lạc Thiểu Trạch đột nhiên cảm giác chỗ này không nhất định lúc họ tại trung quốc đã từng đi qua, có thể liên quan đến cuộc đời của hai người, vậy chắc không phải là. . . . . .
Mở cửa xe, Lạc Thiểu Trạch giống như là lên van cơ khí, khởi động xe hơi nhanh chóng chạy như điên. Anh lao ra dòng xe chạy, tất cả trước mắt tựa hồ vô hình đối với anh, anh chỉ nghĩ tới mục đích kia, dùng hết toàn lực hỏa tốc chạy như điên.
Xe dừng lại ở khu chánh phủ trung tâm thành phố, Lạc Thiểu Trạch từ từ dừng xe, mở cửa xe đi tới cửa.
Cục Dân Chánh, đây từng là nơi Lạc Thiểu Trạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-rat-sung-cuc-cung-be-nho/539405/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.