"Bây giờ Lão đại đang họp, coi như cô tới phòng làm việc cũng không có ai."
Nhìn khuôn mặt khổ sở của Tô Trạch, Bùi Nhã Phi từ trong nội tâm không tin, "Đi họp thì tại sao anh không để cho tôi đi, tôi chờ anh ấy là được."
Tô Trạch đưa tay ngăn lại, "Sao cô lại muốn đến phòng làm việc của người ta, còn không biết phải đợi đến lúc nào!"
Nghe lời này, trong nội tâm Bùi Nhã Phi hạ xuống hồi hộp, cô đột nhiên dừng bước, giương mắt hung hăng nhìn chằm chằm Tô Trạch, "Anh có ý gì nha? Không phải là không muốn cho tôi gặp Thiểu Trạch chứ?"
"Tôi chính là không muốn cho cô gặp." Tô trạch cũng dừng ở bên cạnh cô, ghét bỏ róc xương lóc thịt một cái, "Còn gặp cái gì, cô cho rằng chỉ một mình cô biết rõ chân tướng sao? Lần trước Lạc Mật Mật bị người bắt cóc, trong lòng chúng ta cũng rõ ràng là ai làm, đúng không? Nếu lão đại cho cô cơ hội rời đi, cô cần gì phải tự rước lấy nhục trở về dây dưa nữa đây?"
Bùi Nhã Phi đứng tại chỗ, ngơ ngác nhìn người trước mắt này, đột nhiên phát giác ấy là chính là xa lạ. Vào giờ phút này, Bùi Nhã Phi đột nhiên cảm thấy cả trái tim cũng lạnh, giống như là sẽ phải lập tức nứt vỡ nát.
"Những lời này là ý tứ của Lạc Thiểu Trạch sao?"
Tô trạch khinh thường liếc mắt nhìn, miệng bẹp bẹp mấy cái chán ghét không dứt, "Tôi cảm thấy câu hỏi này quá dư thừa."
"Có thừa hay không, tự tôi biết. Coi như là Thiểu Trạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-rat-sung-cuc-cung-be-nho/539391/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.