"Tại sao lại là anh?" Thấy chiếc xe màu đen quen thuộc chạy băng băng tới, Lạc Mật Mật khỏi phải nói cũng biết có bao nhiêu phiền muộn.
Tô Trạch muốn cười nhưng không dám cười, dừng xe, hạ kính xe xuống, "Đại tiểu thư, thế nào, không muốn gặp lại tôi à?"
"Anh cứ nói đi? Cả ngày cứ xuất hiện trước mặt của tôi, anh không cảm thấy phiền tôi cũng cảm thấy phiền đấy. Này, có phải anh để ý tôi rồi không?" Mặt mày nhảy lên, Lạc Mật Mật tới gần đưa tay khoác lên trên cửa kính xe.
Tô Trạch nhất thời đen nửa mặt, màu đen tối trên mặt muốn xóa cũng xóa không được.
"Cái này có lòng nhưng không có lá gan!"
"Anh nói cái gì đó? Cẩn thận tôi nghe thấy sẽ đem cắt cái lưỡi của anh xuống!"
"Không có không có, cô mau cùng tôi trở về đi, lão đại kêu tôi tới đón cô!"
Cái gì? Bánh nướng áp chảo? Lúc này gọi mình trở về, không phải là biết chuyện gì rồi chứ? Mạng internet chết tiệt, làm cái gì mà lan truyền nhanh như vậy chứ, làm hại mình ngay cả kế hoãn binh cũng chưa nghĩ ra.
Lạc Mật Mật chu cái miệng nhỏ nhắn, đứng ở cửa xe thật lâu cũng chưa từng di chuyển một bước.
"Đầm lầy chết, bánh nướng áp chảo có nói với anh là tìm tôi có chuyện gì không?" Lạc Mật Mật thử dò xét vẻ mặt Tô Trạch, giống như chỉ cần nhìn ra anh đang nói láo sẽ lập tức trừng trị ngay.
Tô Trạch gãi gãi đầu, mím miệng nhìn ngoài cửa sổ một chút.
Những tấm ảnh này ở trên mạng lan truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-rat-sung-cuc-cung-be-nho/539282/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.