Mùa hè lúc về đêm cũng không thoát khỏi khô nóng, những cánh hoa đang tung bay lả tả tại hàng cây xanh. Cùng lúc này, cách đó không xa là trận trận sóng biển đang tập kích vào bờ, cũng không làm dịu bớt cơn gió khô hanh. Tọa lạc tại bờ biển Lục Thụ Viễn Sơn là ngôi biệt thự màu trắng nổi tiếng gần xa của Lạc gia, giữa thời điểm này những ngọn đèn màu trắng chói mắt kia như đang trình diễn một tiết mục thần bí.
Lạc Thiểu Trạch cầm khăn lông thấm nước lạnh, nhẹ nhàng lau chùi gương mặt Lạc Mật Mật.
Lạc Mật Mật nằm trên chiếc giường lớn màu trắng, gương mặt cô đỏ ửng, mồ hôi không ngừng chảy. Khăn lông ướt lạnh trên mặt làm sao có thể xoa dịu được nhiệt độ nóng bỏng trong thân thể Lạc Mật Mật lúc này, nó chỉ càng làm cho cô cảm thấy khó chịu.
“Không biết hắn không phải người tốt hay sao? Vậy mà một chút phòng bị cũng không có!” Nhìn Lạc Mật Mật vẫn còn mơ mơ màng màng, Lạc Thiểu Trạch đau lòng không dứt, vừa nhẹ nhàng lau mặt cho cô, vừa không ngừng khiển trách.
Chợt, một cái tay nhỏ đột nhiên bắt lấy cánh tay Lạc Thiểu Trạch, giờ phút này Lạc Mật Mật ngồi dậy. Lúc này đôi mắt híp lại dường như đã tỉnh táo, tràn đầy thâm tình nhìn chằm chằm Lạc Thiểu Trạch.
“Anh yêu em sao?” Lạc Mật Mật một tay nhẹ nhàng lướt qua mái tóc của mình, một tay từ từ khoác lên trên vai Lạc Thiểu Trạch.
Lạc Thiểu Trạch vừa bị hỏi như vậy, nhất thời không biết nói cái gì cho phải,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-rat-sung-cuc-cung-be-nho/265223/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.