Tống Tử Hàm đi nhanh đến cầu vượt, xe BMW cùng đi theo, tại bên người của cậu, hạ xuống cửa kính xe nói: “Lên xe.” Lại là giọng điệu mệnh lệnh.
Không để ý tới hắn, Tống Tử Hàm chạy sang bên kia cầu vượt, trong lòng tự nói với mình vô số lần, không được mềm lòng, không được nghe hắn nói, không được gần hắn thêm nữa…
Chiếc xe kia chẳng biết từ lúc nào đã ngừng lại, Tống Tử Hàm không có chú ý, thẳng đến khi bước xuống cầu thang cầu vượt, cánh tay bị một cỗ lực cường đại cầm chặt, bên tai người kia quát lớn, “Ta bảo em lên xe em không nghe rõ sao”
Không thể nhịn được nữa, cánh tay dùng sức, gần như là đã dùng hết khí lực toàn thân, một câu cơ hồ là hét lên, “Thả ta ra!”
Thanh âm quá lớn, đưa tới người qua đường ngừng chân cùng ánh mắt kỳ dị, người đến người đi cầu vượt, ở bậc cầu thang dưới cùng, có hai nam nhân trẻ tuổi đứng đó, một phẫn nộ, một sững sờ.
Tống Tử Hàm thừa dịp Hàn Triết Si buông lỏng tay, dùng sức hất ra, chạy thật nhanh. Chỉ để lại một thanh niên âu phục Tây phương xinh đẹp đứng tại chỗ, nhìn cánh tay mình bị cậu hất ra bất đắc dĩ câu lên khóe môi, từ lúc nào cậu kháng cự như vậy?
Cuối cùng không thể so sánh cùng Tống Tử Hàm năm năm trước đối với hắn nói gì nghe nấy.
Bên kia, xe bus vừa vặn đi tới, Tống Tử Hàm vội vàng lên xe, còn có chút thở gấp, tim đập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-rat-phuc-hac/2065895/chuong-25.html