Hàn Triết Si đem hai tay khoác lên eo cậu, cằm đặt trên vai Tống Tử Hàm, thanh âm khàn khàn nói: “Khó chịu.”
Tống Tử Hàm không có tiếp tục đẩy ra, nhiệt độ của thân thể trên người không phải cao bình thường, xem chừng là phát sốt. Tống Tử Hàm dìu hắn đến ghế sofa, muốn đem hắn đặt ngồi ở trên ghế sofa, kết quả bị hắn kéo xuống theo, nằm ở trên lồng ngực của hắn.
Cái người này bị cảm mạo còn thừa cơ chấm mút! Thực không nên đồng tình!
Tống Tử Hàm đem móng vuốt hắn đẩy ra, thoát ly khỏi ngực của hắn, hỏi: “Nhà anh có thuốc cảm hay thuốc hạ sốt không?”
“Không có.”
Cái nhà này loại thuốc thiết yếu vậy mà cũng không chuẩn bị, Tống Tử Hàm bất đắc dĩ, đang muốn đi ra cửa mua thuốc. Hàn Triết Si thoáng cái từ trên ghế sofa ngồi dậy ôm eo cậu, mặt cọ cọ trên lưng Tống Tử Hàm, “Đừng đi, ở đây bồi ta.”
Tống Tử Hàm gỡ ra hai tay bên hông, cũng may bá đạo tổng giám đốc bởi vì sốt cao cho nên không có khí lực gì, dùng sức có thể cởi bỏ giam cầm của hắn. Tống Tử Hàm quay đầu lại xem, gương mặt hơi đỏ hồng có chút đáng yêu, vốn bình thường vẫn là huênh hoang. Có chút ngẩn ngơ, giống như một tiểu nam hài thập phần dịu dàng ngoan ngoãn bị ủy khuất.
Tống Tử Hàm nhìn hắn nói: “Ta đi mua dược, sẽ về ngay.”
Không thể không nói, Tống Tử Hàm đối với vùng này chưa quen thuộc, tìm tiệm thuốc thật lâu cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-rat-phuc-hac/2065892/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.